Wednesday, March 2, 2016

CHÚ CÔ VÀ EM SU


Từ lúc Christmas đến New Year rồi đến tết Việt Nam và đến hôm nay , Anh và em lên cân cái vèo . Ta nói toàn ăn với ăn mà thôi ! Em thì cũng khá là dễ lên cân nhưng vì em chỉ ăn món mặn và thường ăn thịt , không thích + ít ăn ngọt nên em đứng vậy hay nhít tí tẹo thôi . Vậy mà từ bữa đó tới giờ em không để ý cho đến giờ leo lên cân giật cả mình hi hi .

Bắt đầu với gia đình chú cô bay từ TX qua chơi Christmas đến ngày cuối cùng của năm mới thì chú cô về . Hồi còn ở Vn em rất thân với cô và hạp nói chuyện với cô hơn Mẹ hi hi ! lần này ở bên nhau em nấu nướng đủ thứ . Bị chú cô ở Vn mới qua hơn năm nên em sợ chú cô không ăn được đồ Mỹ nên em nấu toàn món Việt . Lại cô nấu ăn cũng thường thường nên cô thèm đồ VN . Ấy vậy mà có một sự ngạc nhiên là khi em cho gia đình cô ăn thử Gumbo em nấu sẵng , thì cả nhà cô ai cũng ăn được và khen ngon nức nở mới ghê ha ha ! Chú cô và em Su mỗi người ăn 2 phần như Anh , vì nấu một nồi khá nhiều nên còn dư cô xin mang về . Em múc vào hủ và để freezer khi nào cô về thì bỏ chung với những đồ đông lạnh khác trong thùng đá gửi đi . Cô còn kêu mua cho cô gia vị đầy đủ để cô về bên TX nấu ăn tiếp . 
Em kinh ngạc hỏi ngon và thích đến vậy sao thì cả nhà cô đều gật đầu . Thiệt đúng là ăn được thì mới thấy ngon hi hi ! Uổng cái là em không có chụp hình lại vì lu bu . Những hình sau này cũng toàn chụp bằng phone cho nhanh và tiện .

Em nấu  Mì Quảng




Em làm món Hải Sản Chiên Bơ với tôm - mực và cá phi lê




Dẫn chú cô đi 2 nơi Cafe Du Mond . Một ở phố để sẵng tiện cô đi tham quan phố và chụp hình . Vì mới qua nên gia đình chú cô chưa thích nghi được nhiều với cuộc sống bên này . Gia đình chú cô chỉ thấy phố lạ lẫm với nhiều sự khác biệt chứ chưa hiểu và cảm được gì nhiều ... Nhằm bữa này được trời ấm hẳn nên mùa Đông mà cứ như đang hè hi hi !




Bữa này em nấu Bún Măng Vịt . Măng thì được chị Danh cho khá nhiều , thương chị vô cùng là chị biết em không biết làm măng khô , nên lần đó qua với em chị đã ngâm và luộc sẵng cho em hoàn toàn , chỉ việc nấu lê ăn thôi . Và cả hủ trứng non chị mua làm quà cho em nữa . Em mang ra khoe và đãi gia đình cô , cô nói em sướng có bạn gì mà tốt quá vậy hi hi ! Lần này ăn Bún Măng Vịt có cả gỏi bắp cải với lòng vịt , có thêm bắp chuối bào nữa , ngon lắm lắm luôn ! Ai cũng ăn khí thế ...



Rồi em dẫn cô đi coi chợ bán hải sản tươi ngoài trời , mua tôm to và tươi về hấp chấm muối tiêu với lại 1 bao sò 50lbs về nướng ăn cho vui . Cô nói bên VN cái này mắc mấy ai dám ăn . Lúc nướng xong mọi người bắt đầu thưởng thức . Trong lúc ăn chú Dũng nói một câu lam ai cũng phì cười " Người ta là say rượu , còn ăn như vầy là say mồi " hi hi !



Kế đó dẫn chú cô đi qua cầu Causeway , một trong những cầu đi qua sông ( mà em thấy to như biển á , nhìn không thấy bờ luôn ) dài nhất thế giới ( 24 miles ) . Chạy được chừng  10 phút , chú nói sao nhìn xung quanh giống biển quá vậy , rồi chú hỏi Anh đi qua hết cầu thì đến tiểu bang nào . Anh và em nói vẫn trong tiểu bang con , chỉ là qua thành phố khác thôi . Chú cười nói ờ quên , tại chú thấy nước Mỹ sao mà rộng lớn ngoài sức tưởng tượng nên chú cứ mơ hồ hi hi !
Anh chỉ chạy qua 1/2 cầu thôi rồi kiếm lối rẽ vòng lại , thường thì những chỗ vòng lại luôn có cảnh sát đậu ở đó và ít khi cho dân dừng xe đậu hay làm gì trừ khi xe hư . Mấy lần Anh và em dẫn người thân ở xa đến chụp hình thì xin phép cảnh sát , họ vẫn cho nhưng nói phải nhanh và được ít phút thôi . Lần này gặp anh cảnh sát này sao mà dễ thương kinh khủng khiếp , chẳng những đẹp trai cao to mà còn hỏi có cần chụp dùm không , ta nói Anh và em vui như tết . Gia đình chú cô thấy anh cảnh sát này thân thiện quá thì ngưỡng mộ , chú kêu Anh hỏi xin chụp hình chung mới ghê ! Em nghe vậy cười ha ha ! ai dè anh cảnh sát chịu luôn !

Mượn đỡ hình này để thấy được cây cầu dài như thế nào  




Rời đó dẫn chú cô đi cafe du monde ở chỗ em thích . Gia đình chú cô đều công nhận cà phê và bánh ở đây ngon hơn trên phố . Thật ra thì cách làm cũng giống nhau thôi nhưng vì trên phố là chỗ chính , đa phần là khách du lịch nên đông đúc và bánh phải chiên sẵng để phục vụ cho kịp , còn ở đây phục vụ cho dân địa phương nên yên tĩnh hơn - sạch sẽ hơn , khi nào order thì mới chiên nên bánh rất nóng và giòn thơm . 


Nhớ ngày mình đi em Su khi đó chỉ có 3 tuổi , hồi nhỏ em theo mình dữ lắm và mình thương em lắm ! Lúc tiễn mình ở sân bay nhớ hoài em Su khóc nức nở " Đi Mỹ với chị Thu " .  Sang đây nhớ em thì gửi đồ Mỹ về cho em mặc cho đẹp lúc nhỏ hi hi . Thấm thoát mà giờ thành gái 16 , vẫn xinh xắn như ngày nào và đặc biệt rất ngoan và học giỏi . Giá như giờ em ở gần mình thì tốt biết mấy ... Buồn cười nhất là sau khi gia đình chú cô ở nhà mình về , mình gọi phone về Vn nói chuyện với Mẹ , nghe Mẹ kể em Su gọi về khoe với Mẹ mình  " Ở nhà chị Thu sướng lắm ! toàn ăn với ăn , con lên ký rồi ... " 





Cuối cùng rồi cũng chia tay nhau , tiễn gia đình chú cô về mà trong lòng em bịn rịn lắm ! Em Su rất muốn được ở gần mình , nhưng hoàn cảnh bên chỗ chú cô không cho phép nên đành chịu . Mình cũng hiều... đành chịu vậy ! Thôi thì khi nào chú cô cần đến thì giúp được gì thì giúp thôi ...
Nhớ hoài câu nói của chú khi chia tay ở sân bay , chú nói với Anh và em " Thấy 2 đứa sống hạnh phúc quá chú cô mừng ghê ! Giữ mãi tình cảm như vầy hoài nghe Thanh Thu " . Mình và Anh cười ... 
Chú cô cảm ơn lần nữa rồi xếp hàng vào trong ... 
Tạm biệt chú cô và em Su ! Hẹn gặp lại nhé ... !