Monday, September 14, 2015

TẨM BỔ



Thật ra Anh chẳng có bị suy dinh dưỡng hay vừa trải qua một cơn bịnh để rồi cần phải tẩm bổ , Anh khỏe ru Chẳng qua là ngày Thứ 2 hôm nay , Anh chỉ được ăn uống tới 6pm là ngưng , phải uống thuốc xổ 2 lần cho đến sáng mai đúng 6:30am có mặt tại chỗ hẹn để đi làm Colonoscopy hi hi !

Viết đến đây em chợ nhớ dến anh xã của chị Loan cách đây khoảng 2 tháng xã chị cũng đi làm i vậy, ( trên 50 tuổi mới được làm và nên đi  ) có điều lúc xem instructions cho Colonoscopy xã chị nhìn lộn thành 6am , cho nên anh ấy nhịn từ đó cho đến 6:30am hôm sau . Vì xã chị có shop sửa xe + phải làm việc cả ngày cho nên từ lúc bắt đầu nhịn cho tới trưa thì xã chị bắt đầu đói quờ quạng , than thở suốt ... chị Loan thấy thương quá nên nấu chút cháo lỏng cho xã ăn cầm cự ... đến chiều chị gọi sang nhà ăn cơm với chị cho vui , lúc vừa bước vào thấy xã chị nằm ở ghế mà mặc rất thảm hi hi , bình thường thấy Anh và em qua là xã chị ồn ào , mọi người ăn uống cười đùa vui vẻ . Nhưng lần này nhìn thê lương quá cỡ . Xã chị than chắc chết quá , đói quá mà chỉ uống apple juice thôi . Anh thắc mắc là sao nhịn lâu vậy thì xã chị nói giấy viết vậy đó , mọi người nghe thì biết vậy chứ cũng không coi lại dù tờ giấy nằm chình ình ở ngay bàn . Tối đó về Anh than với em mai mốt tới phiên Anh chắc Anh cũng đói i vậy quá ! Em nghe chỉ cười nhưng cũng thấy tội Anh . Ai dè lần này sau khi đi gặp bs , nhận giấy và thuốc xong thì Anh đọc , rồi Anh cười ha ha nói xã chị Loan đọc lộn nên nhịn quá cỡ .


Sắp vào Thu rồi nên sáng nay trời thật mát , em dậy sớm làm bữa sáng mà Anh thích . Lúc ăn em ghẹo " Anh ráng ăn đi, 6pm là hết được ăn và bắt đầu " chạy "cho đến sáng đó ,chuyến này là Anh được bác sĩ " khoang đít " rồi . Anh cười ha ha và cú nhẹ đầu em , nói em nham nhở quá ! hi hi !

Trưa nay em nấu canh cải với sườn , rồi ram thêm sườn cho bữa trưa . Anh ăn nhiều hơn bình thường và bảo Anh cần ăn cho có sức lúc đói . Em cười ha ha nói nếu có bị bỏ đói 5 ngày Anh mập vậy cũng chẳng chết đâu mà lo , Anh cười và lườm em .


Nãy đúng 6pm Anh bắt đầu uống thuốc lần 1 . Lúc này là 9pm , em đang viết bài mà đã thấy Anh đi vào bathroom hỏng biết nhiêu lần rồi , mỗi lần đi ngang qua là em cứ cười khúc khích . Anh bảo " Ừ ! cứ cười tôi đi , nhớ mặt " nghe vậy em còn cười to hơn ...

Nói vậy thôi chứ em mong Anh lúc nào cũng khỏe mạnh và sẽ nhận được kết quả tốt cho lần khám này , với lại em cũng thấy vui vui là ngày mai sau khi Anh làm Colonoscopy xong , em sẽ được chở Anh về nhà ( vì làm cái này bệnh nhân được gây mê , người ta bắt buột sau khi làm xong tỉnh dậy nhất định phải có người chở về chứ không được tự lái xe ) . Trước giờ em đi làm hay phải đi đâu một mình thì không sao nhưng mỗi khi đi với Anh thì rất hiếm khi Anh cho em chở . Anh lúc nào cũng nói em lái ẩu ... hi hi !