Tuesday, September 8, 2015

CAFE DU MONDE & BEIGNETS



Hôm qua em gần như khỏe hẳn , chỉ còn lâu lâu húng hắng ho chút thôi . Phải công nhận cảm giác sau khi khỏi bịnh thật là dễ chịu biết mấy . Người  không nặng nề uể oải lẫn lừ đừ như những ngày qua . Điều mà em nhận ra rõ nhất đó là thèm ăn , có lẽ do hơn tuần em ăn uống cầm cự để uống thuốc nên giờ hết ốm cơ thể thiếu chất nên đòi bổ sung quá hi hi !

Trong đầu em muốn ăn mấy món nước và nóng cay như Bún Bò - Mì Quảng - Canh Bún thậm chí món em không thích như Phở hoặc chè em cũng thèm , nói chung là  em mò vào trong nhà nhìn một dọc tên các món mà ước gì có Mẹ cạnh bên . Mà giờ muốn ăn thì phải đi chợ và nấu , nghĩ đến đâm ra lại lười nên em ăn cơm với những món đã có sẵng , đợi cuối tuần sẽ lại đâu vào đó thôi mà .

Tối hôm qua dùng bữa xong thì mới gần 7h , em nói muốn Anh chở lên phố No đi lòng vòng cho khuây khỏa và tự dưng thèm uống cà phê và ăn beignets . Mới nghe vậy Anh đã la mới hết bịnh mà đi đâu nhưng em nói hơn tuần em ở trong nhà em tù túng quá , em cần hít thở khí trời . Chả biết lúc đó mặt em biểu cảm cỡ nào mà Anh lại phì cười " thôi được rồi ! muốn thì đi , em nói cứ như là sắp chết tới nơi không bằng " . Đến lược em phì cười .

Trên đường lên phố mới sực nhớ hôm nay là ngày tụ họp vui chơi của giới đồng tính ở các tiểu bang về rất đông . Nếu chạy lên tới đó ko có chổ gửi xe đã đành , lại còn phải nhìn thấy mấy cái cảnh không thích thấy , vậy cho nên Anh và em đổi ý đi uống Cafe Du Monde ở bên Mettairie chứ không cần phải uống trên phố .

Tiệm Cafe Du Monde ở đây không ồn ào đông đúc như ở phố , quán nhỏ nhắn - bài trí đơn sơ nhưng xinh xắn , nhất là có 3 cái bàn được kê bên ngoài trời cho những ai không thích máy lạnh . Giấc này hay sắp vào Thu mát mẻ thì ngồi được chứ mùa hè nóng hầm muốn phát điên thì ngồi sao nổi . Bước vào quán cũng đông người nhưng thấy mọi người chỉ chuyện trò nhỏ nhỏ hoặc có người ngồi đọc sách . Không thấy có bàn trống nên Anh và em quyết định mua mang về nhà ăn thôi . Anh mua 2 phần bánh - 1 cà phê sữa cho Anh và 1 cà phê đá xay ( frozen cafe au lait  ) cho em . Ở đây khi mua bánh thì người ta mới bắt đầu chiên chứ không chiên sẵng , vì thế bánh đem về đến nhà còn nóng hổi thơm nứt cả xe . Bánh này người Việt ở chổ em gọi thân quen là bánh Tiêu , mặc dù em thấy nó chẳng giống cả mùi vị lẫn hình thức hi hi !

Quên dặn bỏ đường riêng nên về nhà đường nó bám vào bánh và vón cục lại ngó xấu xí quá !

Em nhớ gần 13 năm trước lần đầu tiên Anh dẫn em đi ăn , em đã chê và nói không ngon bằng bánh tiêu Vn . Lúc đó Anh phì cười và chỉ nói rằng người Mỹ đi về No chơi chỉ muốn được ăn Gumbo - Red Bean & Rice và uống cà phê ăn bánh ở đây . 
Từ từ ăn riết đâm ra em thích và thấy ngon từ hồi nào không hay , thỉnh thoảng Anh và em cứ lên phố đi lang thang rồi ghé vào tiệm nhâm nhi bánh với cà phê một chặp mới về .

Nhớ lúc đó em còn trẻ , có khi nhí nhảnh lấy bánh rồi giả bộ vô tình thổi cho đường bay qua dính đầy áo Anh , Anh biết là em cố tình nhưng chỉ cười hiền lành , giờ mà em làm vậy chắc Anh trợn mắt quát và cú lủng đầu em quá !

Có lần 11h khuya rồi mà em đòi lên phố ăn bánh , Anh cũng chiều . Ghé vào quán nhâm nhi gần 1 tiếng , tính tiền hết có vài đồng , dắt nhau ra parking lot Anh mới phát hiện đánh mất thẻ xe , quay lại tìm ko có đành chạy xe ra và bị bắt đền cái thẻ hết $35 ( nhớ hoài hi hi ) ...

Về đến nhà em cho ra dĩa và chụp vài tấm cho vui , sau đó ăn liền cho nóng giòn . Phải nói đây có lẽ là lần đầu tiên em ăn bánh này mà nó ngon nhiều đến như vậy , vỏ bánh nóng giòn rụm được phủ 1 lớp đường bột bên ngoài , ruột bánh mềm mại , cắn vào nó béo và ngon đến sung sướng . Bình thường ăn bánh này em hay giũ cho lớp đường rơi bớt vì ghét ngọt , nhưng tối nay em cứ cắn rồi chấm thêm đường cho ngọt nữa , em hút 1 hơi cà phê của mình, vị ngọt ngọt pha lẫn cái đăng đắng , mùi cà phê thơm dịu mát lạnh trôi êm ái xuống tận cổ , sao mà ngon đến vậy . Em ăn em uống lia lịa như bị bỏ đói dài ngày làm Anh cũng ngạc nhiên hi hi ! em ghẹo Anh rằng em thích chỗ này rồi , mai mốt mình hẹn hò ở chỗ này đi , Anh cười ha ha rồi nhạo báng " Làm như là đang cặp bồ nhau hay sao mà gọi là hẹn hò , ghê ! "  Em cười hí hí ! ...  và cuối cùng là đêm qua em tỉnh rụi nằm nghe Anh ngáy khò khò , tới gần sáng em mới ngủ vì cà phê . Nhưng mà ngon thật đó , em thích chỗ này hơn phố rồi nha Anhhhh !  ...