Thiệt là hỏng ngờ có một ngày mình đi biển chơi mà ra tay làm món ăn này mới ghê !
Mình nhớ hồi mình còn nhỏ , cứ vài năm một lần đến ngày cận Tết thì theo Mẹ về Vũng Tàu thăm ông bà ngoại . Có một lần ai cho dì mình một rổ con Dắc này nè , thế là dì mình lấy đầu hành trắng đập nát rồi xào với con Dắc , lúc đó chắc có nêm gia vị hay sao đó mà sau khi xào không lâu thì có ăn rồi . Lúc đó nhỏ nên cái gì cũng ăn hết , ngồi mút mút mấy con Dắc nhỏ xíu vậy mà lại thấy ngon và thích . Đó là lần duy nhất mình được ăn con đó . Bây giờ nhớ lại chỉ biết ngày đó ngon thôi chứ vị và mùi ra sao thì thật sự mình không còn nhớ nổi .
Hôm ở Destin , cái con Dắc này cũng khá là nhiều . Mình và chị Việt cứ ngồi đợi cho sóng đánh vào bờ rồi tan ra thì lượm mấy con Dắc này đang lẩn xuống cát trốn . Mới đầu tính bắt chơi cho vui thôi nhưng rồi mình nói chị bắt đi em làm món này xào ăn ngon lắm . Nghe xong chị Việt cười quá trời ( cười kiểu như muốn ám chỉ mình bị khùng hi hi ) . Thế là hai chị em nhặt một hồi được gần đầy chai nước 500ml .
Lúc đó là chiều nên mình đem về lại Condo và ngâm qua đêm . Sáng hôm sau mình dậy rửa sạch lại vài lần nước rồi mới đem xào . Vì mình ở Condo nên mọi thứ đều có đầy đủ như ở nhà ( chị Việt đem theo đầy đủ gia vị để nướng Steak và nấu vài món VN ăn ) . Chị Việt và Anh nói mình vất đi chứ ăn gì nhưng mình nhất định không chịu . Mình cũng giã nát đầu hành trắng phi thơm , sau đó trút con Dắc này vô chảo xào , mình chỉ nêm chút bột nêm thôi vì mình nghĩ con này ở biển sẽ mặn . Sau vài phút thì vỏ mở ra , mình đảo nhẹ vài cái rồi tắt nếp , mùi thơm tỏa ra khắp nhà . Mình đi tắm để chút nữa còn rời Destin đi về lại nhà .
lên gg , tìm mãi mới biết con này gọi là Dắc . Trước giờ mình cứ tưởng nó là Hến hi hi ! |
Khi tắm xong ra bếp thấy chị Việt đang ở phòng khách , mình gọi chị ra ăn thử coi sao , chị nói nãy chị ở trong phòng ngủ mà nghe mùi thơm ghê . Mình ăn thử trước và giật mình vì nó ngon quá . Thịt Dắc nhỏ nhưng mà dai nhẹ - ngọt tự nhiên và vị vừa miệng ( vì mình có nêm chút bột nêm ) chứ không mặn nước biển . Vì con Dắc này tươi nên chỉ xào đơn giản có vậy mà ngon quá cỡ . Chị Việt e ngại ăn thử , sau đó lấy luôn cây tăm dích ăn cho lẹ và khen ngon quá hi hi ! còn mình cứ thong thả cầm từng con mút mút . Rủ Anh ăn thì Anh lắc đầu , 2 con chị thì nói má với cô thu ăn gì kỳ quá ha ha ! anh Việt không ăn nhưng anh Nguyên có thử vài con và khen ngon , rủ ăn nhưng anh Nguyên chỉ phì cười chứ không ăn . Vậy là 2 chị em dứt láng chỗ Dắc đó luôn . Mình ham ăn quá , tóc tai mới gội còn chưa sấy khô , vậy mà cũng đứng im ru cho anh Nguyên chụp hình hi hi !
Chị Việt nói " lần tới có đi nữa thì mình đem theo mấy cái rổ rồi ra đó sàng bắt cho nó lẹ " . Nói rồi hai chị em cười ha ha ! Anh nghe vậy tưởng thật nên khi mình đi vào phòng sấy tóc , Anh đi theo sau và rầy " em , em không được làm vậy nghe chưa , đi chơi ai mà đem rổ theo để bắt mấy con đó mà ăn . Em ăn uống ghê quá à ! sợ em luôn " . Nghe Anh nói và nhìn mặt Anh , mình không nín được cười cứ lăn ra cười ha hả như con khùng , Anh quê hay bực chả biết , thấy mình cứ cười Anh đưa tay gõ đầu mình một cái và nói " chỉ có nham nhở vậy là hay lắm ! " rồi bỏ ra ngoài phòng khách . Mình nhìn theo Anh thì lại cười tiếp ( mình khùng thiệt rồi ! )
Trước khi rời Destin về lại nhà mình ráng nằn nì Anh chụp cho mấy tấm làm kỷ niệm . Ngày hôm đó gió thổi lồng lộn và biển vẫn có sóng to , chụp hình mà tóc tai - quần áo cứ bay phần phật tung tóe coi tàn tạ muốn chết hi hi !
Tạm biệt Destin ! Hẹn Gặp Lại ... !