Sunday, December 22, 2013
QUÀ !
Anh và em ngồi bên nhau xem TV , chợt Anh nói em có 1 món quà Anh mới nhận được . Anh lưỡng lự tính không đưa cho em vì không biết em sẽ phản ứng ra sao khi nhìn thấy nó , nhưng Anh nghĩ phải cho em biết thôi và để em tự quyết định . Nói rồi Anh lấy quà đưa cho em coi . Em nhìn món quà và tên người gửi thì cảm thấy rất dửng dưng và em đã trề môi . Anh thấy phản ứng em kiểu đó thì cười ha ha có vẻ chọc quê em thì phải .
Vài món quà liên quan em đã quăng đi từ ngày ấy và xóa sạch tất cả những gì còn lại . Em cứ nghĩ những gì em đã làm và những gì người ta đã làm cho em thì tự khắc cả 2 phải biết cái gì nên và không nên tiếp tục nữa . Người ấy có thể coi nhẹ hay xem như mọi thứ chẳng có gì , nhưng em thì khác ...
Em đã có quyết định rồi nhưng em vẫn muốn hỏi ý Anh xem sao , Anh trầm ngâm suy nghĩ giây lát rồi Anh nói là Anh chỉ muốn em được bình yên , Anh không muốn những người và những sự việc không đáng làm tổn thương đến tâm tư - tình tình cảm của em và vì thương em mà nó ảnh hưởng lây sang cả Anh . Nghe Anh nói vậy em đã biết mình sẽ phải làm gì .
Ừ ! Chỉ là 1 tình bạn giả dối không xứng đáng để tồn tại hay tiếp tục ... Cuối cùng em đã để y nguyên món quà không mở ra - gói thêm 1 lớp ngoài và return to sender . Cũng hên sao em còn sót lại cái địa chỉ và giờ thì chắc chắn không còn sót gì nữa . Em ko muốn viết gì kèm theo vì em cảm thấy không có gì đáng để viết , im lặng là câu trả lời tốt nhất . Mong là người ấy sẽ biết và không bao giờ làm phiền đến em thêm một lần nào nữa hết !