Từ hôm thứ Năm vừa qua ngày nào trời cũng mưa , mưa cả ngày . Lúc thì mưa to , lúc thì mưa nhỏ , có lúc ko mưa thì trời vẫn cứ âm u buồn bã . Thời tiết thì mát mẻ nhưng mưa như vầy cũng chẳng đi đâu hay làm gì được .
Bắt đầu tối thứ Sáu vừa qua Anh phải Standby nên 2 vợ chồng mình ko có đi đâu cuối tuần vì sợ nếu mưa lớn có chuyện gì là Anh phải đi ngay . Em chỉ mong cho đừng gọi Anh đi làm .
Sáng thứ Bảy đi chợ xong là Anh và em về nhà chứ ko đi lang thang nữa . Hôm nay ăn trưa ở nhà nên em làm cơm và Há Cảo cho Anh ăn chơi nhưng ai dè làm Há Cảo xong , Anh và em ăn sạch bách nên ko còn bụng mà ăn cơm nữa . Đến khoảng 2pm đang coi football thì Anh có phone và 7pm Anh phải đi làm . Nghe phone xong , Anh thì cười hớn hở ra mặt còn em thì rầu rĩ không giấu diếm luôn .
Em sợ lắm ! sợ ngủ đêm ở nhà 1 mình lắm ! Những đêm như thế em ko ngủ được , em cứ nằm trùm mền co ro nơi sofa mà ko dám vào phòng . Nhà có bao nhiêu đèn thì em bật hết bấy nhiêu . Em cứ ngồi computer cho đến khi mỏi lưng – mỏi mắt thì nhắm lại chập chờn . Em ko hiểu sao em lại sợ đến vậy Anh ơi .
Sửa soạn đồ ăn khuya đầy đủ cho Anh xong thì Anh đi ! Anh cười cười nói ráng đi , mai mốt Anh ở nhà luôn với em lúc đó đừng nói nhìn Anh em chán . Em lườm lườm Anh …
Từ đêm về sáng trời cứ mưa từng chập , có lúc em nằm nghe tiếng mưa rào rào mà nghĩ ngợi miên man , có lúc em đang lim dim chợt mưa tạt vào cửa sổ kêu bộp bộp rõ to làm em hoảng hồn co rúm người lại . Không thấy Anh gọi … em cũng ko dám mở TV coi vì bây giờ sắp tới Halloween nên TV hay quảng cáo phim MA lắm ! Em sợ …
Em text cho Anh và nói Anh có rảnh thì gọi em bất cứ lúc nào , ngay sau Anh gọi liền , Anh nói sợ em ngủ nên ko gọi . Rồi em nói chuyện với Anh chừng hơn 1 tiếng thì Anh nói cúp phone để Anh phải ra kiểm tra và coi nhân viên làm việc tới đâu rồi …
Nói chuyện với Anh xong em thấy đỡ sợ và có lẽ cũng mệt nên nhắm mắt ngủ 1 lèo . 5:30am thì alarm ring inh ỏi , em dậy tắm rửa sửa soạn đi Lễ Chúa Nhật sớm nhất 6:30am . ( Em phải đi sớm vì ko biết mấy giờ Anh sẽ về mà cùng đi với em và em biết nếu em không lười biếng và đi Lễ đúng giờ thì Anh sẽ vui lắm ! ). Đi Lễ không có Anh thấy trống trống làm sao , chỉ cầu nguyện cùng Chúa xin người giữa gìn Anh và những người thương yêu được mạnh khỏe và bình an .
Đến 9am em đang tính coi ko biết có làm đồ ăn như dự định không thì Anh gọi nói khoảng 11am Anh về . Em mừng quá nói vậy em nấu đồ ăn chờ Anh nha thì Anh chỉ cười và hỏi 1 câu " Đi Lễ chưa baby ? " Em dài giọng khoe khoang với Anh là em đi hồi sáng sớm lận . Em nghe tiếng Anh cười ha ha sung sướng và khen " em giỏi quá ! em ngoan quá baby ! "
Em làm Lẫu Nấm vì đã tính là sẽ ăn món này cho tối hôm qua , nhưng Anh đi làm thì dời lại hôm nay . Với lại mưa như vầy ăn sẽ ngon lắm !
Làm xong xuôi thì cỡ 11:45 Anh về tới nhà . Thường thì ngày nào mà chẳng thấy nhau , nhưng vắng Anh 1 đêm và 1 đêm em thiếu ngủ thì khi thấy Anh em mừng ! Hỏi Anh mệt không thì Anh nói đêm qua Anh còn có giờ coi phim nữa mà rồi cười ha ha ! ( Vậy là Anh khỏe rồi ! )
Nhìn bàn ăn , Anh hít hít mũi và nói sáng giờ chưa ăn gì vì để bụng về ăn cơm vợ nấu … ! Em cười cười " Anh học nói mấy câu nịnh nọt , sến sến từ đâu vậy " Anh cười ha ha và nói " Anh ở với ai nhiều nhất là Anh học từ người đó nhiều nhất " . Em nghe xong thì hét lên " đá đít Anh bây giờ " .
Nhìn Anh ăn lúc nào cũng ngon miệng mà em vui ghê ! Anh kể cho em nghe công việc của Anh , Anh hỏi em sao cứ sợ vậy ? Anh khuyên em phải gan lên , đừng có sợ – đừng có tưởng tượng rồi tự nhát mình , phải tập để lỡ có khi Anh ko ở bên được thì sao ! Em lắc đầu , em nói em không làm được và nói em sẽ có Anh suốt cuộc đời này để chở che iu thương em . Anh mỉm cười và Anh nói Anh cũng mong ước …
Ngoài trời mưa vẫn rơi nhẹ , Nhà có Anh như ấm áp và đầy sức sống . Có Anh yêu thương ban ngày , Có Anh quan tâm nằm cạnh mỗi đêm , Có Anh bên bàn cơm ngút khói đầm ấm , em thấy mình bình an – hạnh phúc và có tất cả . Em chỉ cầu mong cho em được yêu thương và chăm sóc Anh suốt cả cuộc đời của em mà thôi ! Anh của em !
10/01/2012